Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 133+134

Please don't repost this story anywhere!

Thanh chuỷ thủ của Trường Minh liên tục tấn công vào Long khiên và Hồ Vân giáp.

-Ta giúp cô! - Tuyết Thiên Tầm truyền thêm linh lực cho Ngọc Sa.

-Xem ra hắn đã có chuẩn bị từ trước mới giao chuỷ thủ này cho Ngọc Sa. – Hoàng Lan nhận xét.

Hai bên ra sức giằng co, do ở trong Hoạ Linh Các nên sức mạnh của chuỷ thủ phần nào bị hạn chế do các lớp bảo vệ phép thuật.

-Chúng ta phải nghĩ cách khác, cứ như thế này thì sẽ kiệt sức do phải dùng linh lực đối phó liên tục với thanh chuỷ thủ này! – Tử Địa Lan nói.

-Thanh chuỷ thủ này có linh lực hỗn độn, chúng ta phải đồng thời dùng linh lực u minh và linh lực nhật quang mới có thể khắc chế nó. – Thường Linh giải thích.

-La Phong Các chủ, dùng lưới truy hồn của ngài. Long Vương, chúng ta dùng Song Long Nguyệt kiếm. – Ngọc Sa nhìn về phía Long Viêm.

-Ta hiểu rồi. – Long Viêm đáp. – Thường Linh các chủ, Tử Địa Lan, Hoàng Lan và Thanh Vy, trông cậy vào mọi người cố gắng giữ phép thuật của Hồ Vân giáp.

Bốn người họ dùng linh lực truyền vào Hoạ Linh Điểm để tiếp ứng cho Hồ Vân giáp. Ngọc Sa buông tay khỏi Hoạ Linh Điểm, nhận Long kiếm từ Long Viêm. Tuyết Thiên Tầm giơ tay lên lưới truy hồn xuất hiện, hắn phất tay một cái lưới truy hồn bay lên chiếu thẳng linh lực u minh vào thanh chuỷ thủ. Long Viêm dùng Nguyệt kiếm phóng thẳng đến đối đầu với chuỷ thủ kèm thêm Long diễm của hắn đại diện cho linh lực nhật quang. Ngọc Sa vận khí dùng linh lực của Tinh ngọc kết hợp với phép thuật của riêng nàng, truyền vào Long kiếm, đại diện cho linh lực hỗn độn. Long kiếm bay đến đánh ngang vào thanh chuỷ thủ. Giằng co một hồi lâu vẫn không thấy được bên nào nhỉnh hơn, Ngọc Sa bắt đầu lo lắng, nàng nghĩ trong đầu xem nên làm thế nào mới có thể đánh bại thanh chuỷ thủ này.



“Cổ Ngọc sáo”, là giọng của Long Ngọc Trì, nhưng chỉ có mình Ngọc Sa nghe thấy. Nàng rút một tay khỏi việc truyền linh lực cho Long kiếm, Long Viêm ngạc nhiên nhìn sang nàng, nhưng hắn không dám làm gì sợ sẽ vỡ thế trận cân bằng hiện tại. Ngọc Sa giơ tay lên, Cổ Ngọc sáo xuất hiện, nàng nắm chặt sáo trên tay rồi phóng thẳng đến chỗ thanh chuỷ thủ. Thế trận cân bằng bị phá vỡ, thanh chuỷ thủ bị đánh bật lên bầu trời, nổ tung. Mọi người thở phào nhẹ nhõm.

-Chúng ta thắng rồi. – Hoàng Lan mừng rỡ.

-Ngọc Sa… cẩn thận. – Thanh Vy lao đến đứng trước mặt nàng.

Mảnh vỡ cuối cùng của thanh chuỷ thủ vẫn không buông tha cho họ, cố gắng tấn công Ngọc Sa, ghim thẳng vào người Thanh Vy.

-Thanh Vy… - Ngọc Sa hoảng hốt đỡ lấy cô ấy.

-Trần Nguyệt… Kiếp sau chúng ta lại làm tỷ muội tốt! – Thanh Vy mỉm cười rồi tan biến.

-Trần Nguyệt? – Long Viêm ngạc nhiên. – Không lẽ cô ấy là Tiểu Tân?

-Đúng vậy! – Tuyết Thiên Tầm đáp. – Chính cô ấy mới là người cướp cơ hội đầu thai của Hạ Hầu Tuyết, kẻ hắc đạo kia đã giúp cô ấy trong ngần ấy năm, nuôi dưỡng nguyên thần của cô ấy, ta đã quá sai sót trong chuyện này khi không phát hiện ra nguyên thần của Tiểu Tân đã không đi đầu thai suốt mấy trăm năm qua.

-Thanh Vy… -Ngọc Sa rơm rớm nước mắt. – Nguyên thần của muội ấy đã tan biến, không còn có kiếp sau nữa rồi.

-Ngọc Sa. – Thường Linh xoa vai nàng. – Con phải bình tĩnh, nếu Trường Minh đã dùng đến chuỷ thủ như vậy, cho thấy hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc đối mặt cuối cùng.

-Ta nghĩ mọi người nên nghỉ ngơi một chút. – Tuyết Thiên Tầm nói. – Trước mắt hắn sẽ không hành động gì thêm đâu.

Long Viêm đưa Ngọc Sa về phòng, hắn ngồi xuống cạnh nàng, ôm nàng vào lòng.

-Muốn khóc cứ khóc. – Hắn xoa tóc nàng. – Rồi ngày mai chúng ta đi trả thù cho Thanh Vy.

-Mọi chuyện diễn ra quá nhanh. – Nàng đáp. – Ta không kịp thích ứng.

-Ta hiểu, ta hiểu. – Hắn xoa nhẹ lưng nàng.



Sáng hôm sau, cả Hoạ Linh Các và Địa Lan tộc cùng rộn ràng chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng, trận chiến mà tất cả đều hiểu rõ là hy sinh là điều tất yếu. Thường Linh bước đến chỗ Ngọc Sa và Long Viêm, giao cho họ một số bảo vật.

-Dù chuyện gì xảy ra đi nữa, hy vọng ngài sẽ bảo vệ Ngọc Sa đến cùng. – Thường Linh nói.

-Ta đương nhiên làm điều đó, Các chủ cứ an tâm. – Hắn đáp.

-Ngọc Sa, ta giao cho con Phất truy lệnh, con có thể dùng nó để gọi bất cứ bảo khí hay bảo vật nào trong tuỳ đường của Hoạ Linh Các. – Thường Linh giải thích.

-Sư phụ, có Long Vương bảo vệ con rồi, người nên giữ lại. – Ngọc Sa từ chối.

-Con là người duy nhất có khả năng ngăn chặn cải thiên trận pháp, hơn nữa Đá Nữ Oa đã mất, chỉ hy vọng các bảo vật của chúng ta có thể giúp ích gì đó cho con. – Thường Linh nói.

-Vậy sư phụ… - Ngọc Sa ôm lấy bà ấy.

-Mọi người có vẻ đã chuẩn bị sẵn sàng. – Thường Linh tiếp tục. – Hai người cũng nên chuẩn bị đi. Đây chắc chắn là cuộc chiến rất ác liệt.

-Con hiểu. Nhưng chúng ta…

-Con không thể nhượng bộ, dù bất kỳ tình huống nào xảy ra. – Thường Linh ngắt lời nàng.

Còn Tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến