NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140
Please don't repost this story anywhere!
Cả sáu người
cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn.
Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của
Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách
ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường
Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa.
-Không biết
lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên.
Hai luồng
linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng
Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên
Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà
ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ.
-Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn.
-Tử cô… -
Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan.
-Thật là cảm
động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng.
Long Ngọc
Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa.
-Ngọc Trì ca
ca… Ta phải làm sao đây? – Ngọc Sa nước mắt giàn giụa nhìn hắn.
-Trước mắt
ta sẽ dùng linh lực để trấn giữ nguyên thần của Uất Trì Long Viêm không bị tan
biến, chỉ cần muội chiến thắng, tự nhiên sẽ biết làm thế nào để cứu hắn. – Long
Ngọc Trì nói rồi phất tay biến vào trong người của Long Viêm.
-Là ta… Long
Ngọc Trì! - Long Viêm mở mắt ra. – Ta chính là không buông bỏ được nàng, cũng
như nhiệm vụ duy nhất của ta là bảo vệ nàng.
-Để ta xem một
nguyên thần cực âm và một chấp niệm không đáng có, làm sao cản được ta! – Trường
Minh lại cười lớn. – Không có Đá Nữ Oa, ta xem các người làm thế nào?
-Trường
Minh, ngươi có thể sắp xếp mọi chuyện, ngươi nghĩ Nữ Oa nương nương sẽ khoanh
tay đứng nhìn à? – Long Ngọc Trì đáp.
-Vậy huynh
có cách để chiến thắng? – Ngọc Sa mừng rỡ.
-Ta ở đây là
để giúp muội, hãy tin tưởng ở ta. – Long Ngọc Trì nhìn nàng.
-Ta sẽ không
để các ngươi phá vỡ kế hoạch suốt hai vạn năm của ta. – Trường Minh tiến tới.
-Ngọc Sa…
Long Ngọc Trì… làm gì thì mau lên đi.
Tuyết Thiên
Tầm bay đến giữ chặt Trường Minh lại. Hoàng Lan dùng dây leo quấn lấy người hắn
ta, Thường Linh cũng dùng linh lực níu chân hắn ta lại. Ngọc Sa nhìn sang Long
Ngọc Trì, hắn gật đầu và mỉm cười với nàng.
Ngọc Sa bay lên giữa không trung, xung quanh
nàng phát ra ánh sáng xanh. Hoạ Linh Điểm, Song Long Nguyệt kiếm, Phất Truy lệnh
bay xung quanh nàng.
“Ngọc Sa, tuy là Đá Nữ Oa đã mất, nhưng chúng
ta có thể tạo lập linh lực thất tinh, từ đó thông qua thất tinh trận kết hợp với
sức mạnh từ nguyên thần cực âm của nàng, trực tiếp công kích phá huỷ cải thiên
trận.”, Long Ngọc Trì nói. “Đá Nữ Oa bao gồm bảy linh lực của trời đất: bảo hộ,
công kích, phản kháng, khống chế, vá trời, chuyển hồi và cứu thế. Để tái lập thất
tinh trận cần có đủ bảy loại linh lực này. Linh lực bảo hộ chính là Hoa đan của
Tử Địa Lan, linh lực công kích đến từ Song Long Nguyệt kiếm, linh lực phản
kháng hội tụ Khải Bách ngọc của Hoàng Lan, linh lực khống chế chính là Toàn Ly
Kính và Tuyệt Động La châm, linh lực vá trời vốn dĩ nằm trong đàn tỳ bà của Tuyết
Thiên Tầm, linh lực chuyển hồi là sức mạnh của Họa Linh Điểm và cứu thế được Nữ
Oa Nương Nương giấu trong người muội, Ngọc Sa”.
Ngọc Sa xoay vòng trên không trung.
-Ta ở đây kêu gọi sức mạnh của Thất tinh trận.
Bảy vòng tròn xuất hiện xung quanh Lệ Bắc Đỉnh.
Hoạ Linh Điểm bay đến hoà vào một vòng tròn. Khải Bách ngọc trong người Hoàng
Lan, Hoa đan của Tử Địa Lan và đàn tỳ bà của Tuyết Thiên Tầm lần lượt điền vào ba
vòng tròn tiếp theo. Linh lực canh giữ Trường Minh bị suy yếu, hắn ta cố gắng
vùng vẫy đánh bật Tuyết Thiên Tầm và Thường Linh ra. Hắn ta bay lên định đánh
vào Ngọc Sa thì bị Long Ngọc Trì cản lại. Cả hai đánh mấy hiệp trên không trung
làm cây cối xung quanh ngã đổ, Tuyết Thiên Tầm ôm chặt lấy Hoàng Lan. Thường
Linh dùng phất trần xoay vòng để bảo vệ nguyên căn của Tử Địa Lan.
Long Ngọc Trì giơ tay lên, Song Long Nguyệt
kiếm xuất hiện và điền vào vòng tròn tiếp theo. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn nữa,
xunh quang bao vây bởi mây mịt mù. Ngọc Sa dùng Phất Truy lệnh gọi Toàn Ly Kính
và Tuyệt Động La châm đến, hai bảo khí hoà vào vòng tròn thứ sáu.
-Còn linh lực cứu thế! – Ngọc Sa hỏi Long Ngọc
Trì.
-Chính là linh lực nguyên thần cực âm của muội.
– Long Ngọc Trì đáp.
-Lưu Ngọc Sa… Nghĩ mà xem, nếu kẻ trước mặt
ngươi là Uất Trì Long Viêm thì hắn chắc chắn không để ngươi dùng nguyên thần cực
âm của mình ra làm trận pháp để đối phó với ta. – Trường Minh cười lớn. – Đáng
tiếc, hắn chỉ là một chấp niệm.
Ngọc Sa nhìn lại, đúng là Long Ngọc Trì đang ở
trong cơ thể của Long Viêm, có lẽ nào hắn muốn nhân cơ hội này chiếm lấy nguyên
thần và trở thành Long Viêm.
-Ta biết muội đang nghĩ gì! – Long Ngọc Trì quay sang nhìn nàng. – Muội tỉnh táo cho ta, Lưu Ngọc Sa. Tất cả mọi người đều đang trông chờ vào muội. Uất Trì Long Viêm chỉ còn một nhánh hơi thở, ta trở thành hắn để làm gì? Sự hy sinh của Thanh Vy, Tử Địa Lan, Hoàng Lan và Tuyết Thiên Tầm có đáng cho muội lưu tâm không? Hơn nữa, muội vẫn còn cơ hội để cứu Uất Trì Long Viêm kia mà, Ngọc Sa… Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
Còn tiếp...
Nhận xét
Đăng nhận xét