Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 131+132

Please don't repost this story anywhere!

-Vậy để ta thử! – Thường Linh đáp. – Không chắc là ta có thể dùng được Hoạ Linh Điểm, vì nó đã thành bảo vật của Ngọc Sa.

-Ta sẽ giúp cô. – Tử Địa Lan nắm tay Thường Linh.

Thường Linh chạm nhẹ vào Hoạ Linh Điểm, không có gì xảy ra. Bà ấy tiếp tục cầm Hoạ Linh Điểm, Tử Địa Lan truyền linh lực cho Thường Linh, bà ấy cố gắng kéo Hoạ Linh Điểm ra khỏi trán của Long Viêm. Một luồng linh lực kéo Hoạ Linh Điểm lại, hai bên giằng co dữ dội.

-Để ta giúp. – Tuyết Thiên Tầm xuất hiện, truyền linh lực cho Thường Linh.

Thanh kiếm kia bay đến với luồng linh lực cực mạnh tấn công về phía Ngọc Sa và Long Viêm. May mắn, Thường Linh và Tuyết Thiên Tầm kịp thời kéo được họ ra khỏi mê trận. Luồng linh lực kéo theo từ trận pháp đánh bật Thường Linh, Tử Địa Lan và Tuyết Thiên Tầm ra.

-Thiên Tầm ca, huynh có sao không? – Hoàng Lan vừa đến đỡ lấy Tuyết Thiên Tầm.

-Ta không sao. – Tuyết Thiên Tầm đứng dậy. – Họ có vẻ không ổn.

Thường Linh và Tử Địa Lan phun ra ngụm máu.

-Sư phụ, người không sao chứ? – Thanh Vy lo lắng. – Để con đi lấy Thành bích thuỷ cốt.

-Nàng không sao chứ? – Long Viêm quay sang nhìn Ngọc Sa.

-Ta không sao. – Nàng nắm lấy tay hắn thì thấy máu chảy ra khá nhiều. – Huynh bị thương rồi.

Trong lúc Tuyết Thiên Tầm kéo hắn và nàng ra khỏi mê trận, hắn đã ôm lấy nàng, đỡ lấy nhát kiếm phóng đến hai người. Nàng cũng vội đi lấy thảo dược băng bó cho hắn.

-Xong rồi. – Nàng băng bó vết thương xong cho hắn, hắn thì cứ nhìn chằm chằm vào nàng. – Huynh sao vậy? Mặt ta có dính gì à?



-Ta cứ ngỡ như đây là lần đầu chúng ta gặp nhau. –Hắn nhoẻn miệng cười, rồi đưa tay lên vuốt tóc nàng. – Ngọc Sa.

-Long Vương đại nhân, có phải ngài bị thương nhiều quá, hỏng não rồi không? – Ngọc Sa đáp. – Ta là Tiểu Lưu Huỳnh.

-Nàng là Ngọc Sa, nàng là hiện tại của ta. – Hắn nhìn nàng trìu mến.



-Hai người có thể ngừng phát đường được không? – Thanh Vy la lớn. – Ta vẫn còn độc thân đấy.

-Hai vị sao rồi? – Tuyết Thiên Tầm nhìn sang Thường Linh và Tử Địa Lan.

-Cũng may có ngài trợ giúp. – Thường Linh đáp. – Nếu không thì không biết ta và Tử Địa Lan sẽ như thế nào rồi.

-Không sao là tốt rồi. – Hoàng Lan nói. – Ngọc Sa, muội có phát hiện gì không?

-Thực ra là không gặp kẻ đó. – Ngọc Sa đáp. – Ta và Long Viêm chỉ gặp một đám yêu tinh và thanh kiếm của hắn ta.

-Thanh kiếm? – Tử Địa Lan ngạc nhiên. – Con có thể miêu tả thanh kiếm đó không?

-Nó rất sắc bén, đuôi kiếm có khảm hình thù rất lạ, kèm theo một mảnh ngọc. – Long Viêm đáp.

-Một mảnh ngọc? Mảnh ngọc màu gì? – Tử Địa Lan hối thúc. – Có phải nó hình ngũ giác không?

-Đúng vậy. – Long Viêm tiếp tục. – Mảnh ngọc hình như màu tím đỏ, ta cũng nhìn không rõ lắm.

-Không lẽ là hắn. – Tử Địa Lan nghi hoặc.

-Ý của cô là … Trình Lương? – Thường Linh hỏi.

-Đúng vậy, chỉ có thể là hắn. – Tử Địa Lan đáp.

-Trình Lương? Hắn là ai? Hai người có quen biết hắn? – Ngọc Sa ngạc nhiên.

“Ngàn năm trước, trước khi Tử Địa Lan gặp A Du và Long Viêm, bà ấy đã từng rơi vào lưới tình với một nam nhân, hắn tên Trình Lương. Khi đó, ngoài Địa Lan cốt, Địa Lan tộc còn có một bảo vật trấn tộc khác là Tử Hoàn châu. Tên Trình Lương đó đã nhân lúc Tử Địa Lan sơ ý, cướp mất Tử Hoàn châu, bảo vật vốn có khả năng thu hút linh lực của yêu tinh. Sau khi mất Tử Hoàn châu, Địa Lan tộc liên tục bị các yêu tộc khác quấy phá. Trình Lương sau đó dùng một mảnh của Tử Hoàn châu luyện thành kiếm, định dùng để tiêu diệt Địa Lan tộc, tuy nhiên, đó vốn dĩ là bảo vật của Địa Lan tộc nên Tử Địa Lan đã dùng Địa Lan cốt để khống chế thanh kiếm và đuổi được Trình Lương đi. Không lâu sau, hắn cấu kết với Lang tộc, cướp lấy lại thanh kiếm.” – Tử Địa Lan kể lại.



-Vậy hắn có liên quan gì đến kiếp nạn 500 này? – Tuyết Thiên Tầm thắc mắc.

-Địa Lan tộc là một mắc xích trong việc chống lại kiếp nạn này, huỷ diệt Địa Lan tộc cũng là một bước trong kế hoạch của hắn. – Thường Linh giải thích.

-Khoan đã… Trình Lương? Trình Lương? Ta có cảm giác quen quen. – Hoàng Lan nói.

-Muội cũng quen hắn à? – Tuyết Thiên Tầm quay sang hỏi.

-Trường Minh? – Thanh Vy và Hoàng Lan cùng la lên.

-Thì ra hắn đã theo dõi chúng ta từ lâu rồi. – Thanh Vy nói. – Ban đầu là tiếp cận con, Ngọc Sa và Hoàng Lan tỷ. Sau đó là lợi dụng Ma tinh, Hạ Hầu Tuyết và Lục chỉ cầm yêu đối phó chúng ta, nhưng thất bại nên đã tiêu diệt Ma tinh và Hạ Hầu Tuyết để bịt đầu mối.

-Vậy chúng ta… - Long Viêm vừa nói thì hắn cảm nhận được một luồng sát khí rất lớn vội giơ tay lên biến ra Long khiên bảo vệ mọi người. – Tất cả cẩn thận.

-Hồ Vân giáp. – Ngọc Sa dùng Hoạ Linh Điểm vẽ ra lá chắn thứ hai. – Chuỷ thủ của Trường Minh?

Còn tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến