Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 125+126

Please don't repost this story anywhere!

Buổi tiệc kết thúc, Ngọc Sa và Long Viêm cùng mọi người dọn dẹp, hắn cùng nàng ra ngồi ở ghế đá gần đài khấn nguyện của Hoạ Linh Các.

-Trăng đêm nay thật đẹp và to tròn. – Nàng nhìn lên trời.

-Ngọc Sa… nàng có nhớ về kỷ niệm của A Du… - hắn quay sang.

-Ta biết huynh muốn nói gì? Nhưng ta đã có những ký ức đó, ta không muốn lại nắm tay nhau, tựa đầu vào vai huynh. – Nàng đáp.

-Ta có một ý này. Nàng có muốn thử không?

-Được thôi, dù gì cũng không có gì làm, trải nghiệm một chút cũng tốt.

-Vậy đi theo ta…

Hắn đứng dậy nắm lấy tay nàng rồi cả hai cùng bay lên trời.

-Huynh biết không, A Du tuy chỉ một lần được huynh đưa bay lên trời nhưng đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất cuộc đời của cô ấy, cả hai lần cùng huynh ngắm pháo hoa nữa. – nàng vừa nói vừa vuốt ve hắn.

-Ta biết, nhưng lúc đó ta và nàng thực sự không thể nào.

-Huynh có thể cho ta biết lý do tại sao huynh phải chia tay A Du không?

-Bởi vì lúc đó ta đang bị thương nặng, trên người nàng lại có nguyên thần cực âm mang linh lực lớn, bất giác khi ta ở gần nàng, đã hút sinh khí từ người nàng, do đó ta không muốn tổn hại nàng, buộc phải rời xa nàng để bảo toàn sức khoẻ và tính mạng của nàng.

-Là ai nói cho huynh những điều đó?

-Mệnh Cách tinh quân! Lúc đó hắn thường giúp ta chữa thương.

-Tính ra huynh cũng thật ngây thơ! – Nàng cười.



-Ngây thơ? Ý của nàng là sao?

-Mệnh Cách thực sự đã quá dễ dàng lừa gạt huynh, lúc đó, A Du không phải bị huynh làm cho ngất xỉu, đó là chiêu trò của hắn ta, muốn huynh rời xa A Du, rồi biết huynh chắc chắn sẽ giúp A Du tiến cung, nuôi dưỡng nguyên thần cực âm bằng linh khí trong cung.

-Tại sao nàng có thể biết?

-Thực ra Hoạ Linh Điểm có khả năng nhiều hơn huynh nghĩ đó. Lúc ở quá khứ dùng Tịnh Lý liên hoa cùng Hoạ Linh Điểm, ta đã khám phá ra điều đó.

-Vốn dĩ Mệnh Cách đã có ý định chiếm nguyên thần cực âm ngay từ đầu, chỉ là ta và Tuyết Thiên Tầm vô tình cản trở hắn.

-Và thêm một điều nữa, có lẽ huynh chưa biết, mọi loại thuốc Mệnh Cách đưa cho huynh đều chỉ có tác dụng tức thời và một phần nào đó. – Ngọc Sa tiếp tục. – Chưa bao giờ hắn ta chữa trị cho huynh hoàn toàn. Nhất là trong lúc huynh giúp Trần Nguyệt, viên thuốc đó thực sự là để khắc chế linh lực của huynh, không cho huynh giúp Trần Nguyệt, muốn cả hai cùng bỏ mạng khi rơi xuống vực, nhưng do lão tướng quân, cha của Trần Nguyệt phù hộ, hai người mới thoát được.

-Cả chuyện này nàng cũng biết. – Long Viêm ngạc nhiên.

-Còn một chuyện nữa, không hẳn là Mệnh Cách đưa Khinh Yên vào Côn Luân, không phải là vì đó là nơi tốt để tu tiên, mà vì Huyền Dương chân nhân có Trảm Long kiếm.

-Trảm Long kiếm? Không lẽ hắn muốn mượn tay Huyền Dương để tiêu diệt ta.

-Mục đích là vậy, bên cạnh đó còn sắp xếp cho Khinh Yên lấy được hoa Ca Lâu La, nhằm tạo ra Chuỷ Thủ Kim Ưng, để giúp ông ấy đuổi giết huynh dễ dàng hơn.

-Vậy mà ta đã tin tưởng hắn qua mấy ngàn năm…

-Dù sao thì hắn cũng có kết cục thích đáng rồi. Ta chỉ muốn cho huynh biết những điều mà huynh nghĩ là tốt trong mấy trăm năm qua đều không phải như vẻ bề ngoài.

-Ngàn năm qua, chuyện ta thấy đúng đắn nhất là đã gặp và yêu nàng.

-Nhưng đó không hẳn là sự lựa chọn của huynh.



-Lại có điều gì ẩn khuất à?

-Sau khi huynh lấy được Kim giáp thì đã có người lập trận để huynh rơi xuống đúng vườn hoa đào sau nhà của Hạ Hầu phủ, mục đích để huynh gặp Lưu Huỳnh.

-Là kẻ đứng sau mọi chuyện gần đây, nguy cơ gây ra kiếp nạn mà Nữ Oa nương nương nhắc đến?

-Không, ta không nhìn rõ được nhân vật đó là ai nhưng chắc chắn là nhân vật đó không có ý xấu, vì ta và huynh vốn dĩ được định sẵn sẽ trải qua tất cả những chuyện của ngàn năm vừa qua, và trực tiếp ảnh hưởng đến chuyện kiếp nạn 500 năm.

-Nàng nói vậy ta càng không hiểu? Tại sao nhất định ta phải gặp Lưu Huỳnh?

-Dường như chúng ta đã đến nơi huynh mong muốn. – Ngọc Sa nhìn về phía trước. – Chuyện đó để nói sau đi.

-Đúng vậy, ta muốn đưa nàng đến Hàn Nguyệt cung, đây là nơi có thể ngắm được mặt trăng đẹp nhất, và cũng có phong cảnh hữu tình nữa.

Hắn đáp xuống khoảng sân rộng của Hàn Nguyệt cung, vẫn còn bế nàng trên tay. Hắn nhẹ nhàng đặt nàng đứng xuống, rồi phất tay một cái  biến ra một bàn bánh trái và một ấm trà nóng. Hắn cũng đồng thời biến trang phục của hai người trở nên lộng lẫy, phù hợp với phong cảnh.

Còn tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến