Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 115+116

Please don't repost this story anywhere!

-Long Vương, đừng cố chấp nữa… - Tuyết Thiên Tầm nói.

-Tuyết Thiên Tầm, ngươi không đủ sức cản được ta đâu.  – Long Viêm đưa tay ra bảo vệ nàng.

-Nguyên thần cực âm này... – Tuyết Thiên Tầm nhìn nàng. – Dường như không phải là Lưu Huỳnh.

-Long Vương, ngài ấy là La Phong Các chủ của quá khứ, chúng ta không thể để ngài ấy biết được. – Ngọc Sa nói nhỏ vào tai hắn.

-Khoan đã, nếu ta ở đây, vậy Uất Trì Long Viêm của quá khứ ở đâu? – Hắn thắc mắc.

-Ta ở đây! – Uất Trì Long Viêm của quá khứ xuất hiện bên cạnh Tuyết Thiên Tầm. – Ngay từ lúc ngươi xuất hiện, ta ở Hồ Long Ẩn đã cảm nhận được. Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại giống ta đến như vậy nhưng lại có linh lực của bán tiên.

-Ta… - Hắn định trả lời.

-Huynh ấy là phu quân của ta, một bán tiên! -  Ngọc Sa nói.



-Còn cô, cô là ai? Không phải là Lưu Huỳnh, trong người lại có linh lực kỳ lạ. – Tuyết Thiên Tầm nhìn sang nàng. – Lại là một nguyên thần cực âm.

-Xem ra không đấu không được rồi. – Long Viêm nói.

-Ta không nghĩ vậy. – Nàng lấy một mảnh gương nhỏ ra.

-Tuyệt Động La kính? – Long Viêm của quá khứ ngạc nhiên.

Nhưng Tuyết Thiên Tầm và Long Viêm của quá khứ đã bị nàng nhanh tay dùng Địa Lan cốt buộc chặt lại, không thể di chuyển được. Đám người của La Phong Các định lao lên đánh nhưng nàng giơ kính lên thì tất cả đều bất động. Tiếp đến, nàng dùng Truỵ tâm kính của Tuyết Thiên Tầm đưa cho niệm chú làm nó bay lên trên đầu họ, một luồng sáng vàng phát ra xoá đi ký ức của họ về việc gặp gỡ Long Viêm và Ngọc Sa.

-Tạm ổn rồi. – Nàng nhìn hắn.

-Khoan đi đã. – Hắn nắm tay nàng lại, đi đến trước mặt Tuyết Thiên Tầm đưa tay lên, dùng linh lực xoá ký ức của hắn ta.

-Ta quên mất, Truỵ tâm kính là bảo vật của La Phong Các chủ, sẽ không có tác động với ngài ấy.

-Giờ chúng ta yên tâm đi rồi.

Hắn nắm tay nàng bay lên gần cổng thời gian, nàng giơ tay ra, thu lại Tuyệt Động La kính, Địa Lan cốt và Truỵ tâm kính. Hắn cùng nàng sau đó bước vào cổng thời gian.

Ở hiện tại, trong ký ức của Tuyết Thiên Tầm xuất hiện lần gặp hai Long Vương và nguyên thần cực âm thứ hai, không phải Lưu Huỳnh nhưng chợt loé lên rồi biến mất.

Bước vào cổng thời gian, Long Viêm và Ngọc Sa nhìn quanh.

-Dường như nó đã thay đổi so với lúc ta đi vào. – Nàng nhận xét.

-Có lẽ kẻ đứng sau mọi chuyện đã biết mọi người mở ra cổng thời gian này nên cố ý phá hoại. Chúng ta phải hết sức cẩn thận, đi nhầm vào thời gian khác sẽ không thoát được. Lúc đầu làm sao nàng có thể tìm đến ta?

-Một con bươm bướm đỏ đã dẫn đường cho ta.

-Bươm bướm đỏ? Không lẽ là do Long Ngọc Trì tạo ra?

-Ta cũng không biết, nhưng giờ chúng ta cần ra khỏi đây trước đã.

-Chúng ta không thể liên hệ với người ở thực tại của chúng ta để nhờ chỉ dẫn.

-Đúng rồi, ta có Tuyết Lệ ngọc.

Nàng lấy ra viên ngọc, nó phát sáng rồi bay lên, liên kết trực tiếp với Tuyết Lệ ngọc của Thường Linh, dẫn đường đưa nàng và Long Viêm đi đến một vòng xoáy màu xanh lục. Nàng đưa tay ra trước mặt hắn.

-Dù có phải là thời gian của chúng ta hay không…

-Chỉ cần bên nàng là đủ. – Hắn nắm lấy tay nàng.

Cả hai cùng nhau nhảy vào vòng xoáy và xuất hiện ở đài khấn nguyện của Hoạ Linh Các.

-Sư phụ, Ngọc Sa sư tỷ vừa đi đã trở về rồi kìa! – Thanh Vy mừng rỡ.

-Đối với chúng ta chỉ là một khắc. – Thường Linh đáp và rút linh lực lại. – Nhưng đối với hai người họ là cả một quá trình.

-Chúc mừng Long Vương đã thoát khỏi được chấp niệm của chính mình. – Tuyết Thiên Tầm nói.

Hắn quay sang nhìn Ngọc Sa thì thấy nàng phun ra một ngụm máu, Hoạ Linh Điểm trên tay nàng cũng rơi xuống. Hắn vội đỡ lấy, nàng ngất trên tay hắn.



-Các chủ, nàng ấy bị sao vậy? – Hắn lo lắng.

-Ngọc Sa vẫn còn là người phàm, việc luân chuyển giữa thời gian và không gian như vậy sẽ ảnh hưởng đến nguyên thần của con bé. – Thường Linh đáp.

-Ta lại làm nàng ấy bị thương vì ta rồi. – Hắn nhìn nàng, tự trách.

-Ngài cũng đừng quá lo. – Thường Linh tiếp tục. – Chỉ cần tịnh dưỡng và điều hoà huyết khí là sẽ ổn thôi. Rất may mắn là hai người đã về được hiện tại. Ngài cứ đưa Ngọc Sa về phòng rồi lát nữa ta sẽ chữa trị cho con bé.


Còn tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến