Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 73+74

Please don't repost this story anywhere!

-Cảm ơn muội. – Long Ngọc Trì cầm Long ngọc trên tay.

-Không có gì, ta sẵn sàng cho huynh tất cả mọi thứ. – Ngọc Sa đáp.

Hắn vừa quay người đi thì cô cảm thấy chóng mặt và ngất xỉu.

-Ngọc Sa… - Hắn đỡ cô dậy. – Muội đừng quá lo lắng, khi ta thâu tóm được nguyên thần của Uất Trì Long Viêm và thay thế vị trí của hắn, ta sẽ không còn phụ thuộc vào muội nữa, muội cũng sẽ bình thường trở lại và chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau.

Hắn bế Ngọc Sa đặt cô lên giường rồi đi ra khỏi phòng.

-Long Ngọc Trì, ngươi đi đâu vậy? – Thanh Vy gặp hắn ở cửa.

-Chăm sóc tốt cho Ngọc Sa. Ta đi xử lý tên Long yêu đó. – Hắn nói rồi đi mất.

-Ngọc Sa… Ngọc Sa… Tỷ sao vậy? – Thanh Vy hoảng hốt khi thấy cô nằm trong phòng, người lạnh như băng. – Không được, phải đi tìm sư phụ.

Long Viêm, Tuyết Thiên Tầm và Hoàng Lan đang ở chỗ bàn gỗ của Hoàng Lan.

-Uất Trì Long Viêm… Ta đến tìm ngươi đây! – Long Ngọc Trì xuất hiện.

-Ta cảm thấy một điều gì đó… rất xấu… rất xấu… - Hoàng Lan rợn người.

-Có lẽ là điều chúng ta trông đợi đã đến. – Tuyết Thiên Tầm đứng dậy.

-Hắn đã có được Long ngọc. – Long Viêm nhận xét.

-Đúng vậy, và kèm theo sự phẫn nộ, ghen tỵ và cả lòng thèm muốn. – Tuyết Thiên Tầm đáp.

-Tuyết Thiên Tầm, Hoàng Lan, ta có thể tha cho hai người. – Long Ngọc Trì nhìn thấy họ bước ra. – Trước kia cả hai đều không phải đối thủ của Long ngọc. Ta chỉ cần đối mặt với hắn thôi!

-Long Ngọc Trì, ngươi chẳng qua chỉ là chấp niệm của A Du… - Tuyết Thiên Tầm đáp. – Vốn dĩ không đáng để chúng ta đối phó.

-Không đáng? – Hắn cười to. – Hay các ngươi không đối phó được?

-Dù ngươi có Long ngọc nhưng ngươi cũng chẳng bao giờ có thể trở thành một sinh linh thực sự. – Long Viêm quát. – Ngươi không thể ở bên cạnh Ngọc Sa mãi.



-Vậy là các ngươi chưa biết rồi? – Hắn cười to. – Linh lực ngàn năm của Long ngọc, và nguyên thần của ngươi, có thể giúp ta cải nghịch luân hồi mà trở thành Long yêu thực sự!

-Thì ra đây mới chính là kế hoạch của ngươi. – Hoàng Lan ngạc nhiên.

-Đúng vậy… Ta chưa bao giờ căm ghét ngươi cả, Uất Trì Long Viêm. Điều ta muốn chính là cái tên của ngươi, trở thành một thực thể để có thể bên cạnh Ngọc Sa mãi mãi. – Long Ngọc Trì giải thích. – Và có lẽ ta đã thành công dẫn các ngươi đi sai đường. Tuyết Thiên Tầm, ngươi nghĩ là khi ta có Long ngọc thì có thể dùng Lưới truy hồn bắt ta? Ngươi quá sai lầm rồi… Ta chỉ cần Long ngọc để đánh bại hắn và hấp thu nguyên thần của hắn thôi. Và sau đó, dù các ngươi có biết được thì ta vẫn đủ sức để vẽ lại ký ức của tất cả, để ta luôn là Uất Trì Long Viêm bên cạnh các người.

-Hắn học điều này từ Mệnh Cách à? – Tuyết Thiên Tầm hỏi.

-Ta cũng không biết, đến nước này chỉ có thể liều đấu thôi. – Long Viêm nắm chặt tay lại.

-Hoàng Lan, muội đứng qua một bên đi. – Tuyết Thiên Tầm vẽ một vòng tròn kết ấn cho cô ấy đứng vào. – Dù có chuyện gì cũng không được bước ra. Kết ấn này liên kết trực tiếp với Khải Bách ngọc trong người muội, nó sẽ bảo vệ muội đến cuối cùng.

Nói rồi Tuyết Thiên Tầm và Long Viêm cùng lao vào đấu với Long Ngọc Trì. Hai bên ngang tài ngang sức, dù có Long ngọc hơn 8000 năm tu vi trong tay nhưng hắn cũng không thể đấu lại cùng lúc hai người. Bất ngờ hắn quay sang, đánh vào vai và truyền một cây châm vào người Tuyết Thiên Tầm khiến lão Tuyết không thể cử động được.

-Tuyệt Động La châm? – Long Viêm bất ngờ.

-Đúng vậy. giờ đây chỉ còn ta và ngươi. – Long Ngọc Trì cười và đáp.

-Ngọc Trì ca ca… - Ngọc Sa chạy đến cùng Thường Linh và Thanh Vy.

-Ngọc Sa, muội đến đây làm gì? – Long Ngọc Trì ngạc nhiên.

-Chẳng phải huynh nói, Bích ngọc này sẽ giúp huynh ở bên ta mãi mãi sao? – Ngọc Sa nghi ngờ. – Vậy sao huynh còn tìm đến Long yêu này?



-Chỉ còn một bước nữa thôi, Ngọc Sa… chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau. – Long Ngọc Trì đáp.

-Thực ra đó là Long ngọc của Long Vương chứ không phải Bích ngọc gì cả. – Hoàng Lan la lớn. – Hắn đang gạt muội đó Ngọc Sa.

-Long ngọc? – Ngọc Sa ngạc nhiên. – Tại sao… Long ngọc của Long Vương lại ở trên người ta? Và huynh lại muốn lấy Long ngọc?

-Muội đừng lo, sau khi ta thế chỗ của hắn, ta sẽ cho muội những ký ức đẹp nhất, không hề có đau khổ, không hề có bất cứ hoài nghi nào. – Hắn đáp.

-Thì ra đây mới chính là mục đích của ngươi? – Thường Linh lo ngại.

-Vậy là sao? Có ai giải thích cho ta không? – Ngọc Sa hét lớn.

-Ngọc Sa… thực ra Long Vương mới là người luôn bảo vệ con. – Thường Linh đáp. – Long Ngọc Trì, chính là chấp niệm quá lớn trong lòng con tạo thành. Giờ hắn muốn trở thành Long Vương thực sự, chiếm mọi thứ của ngài ấy.


Còn tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến