Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 71+72

Please don't repost this story anywhere!

-Muội ngồi đi. – Long Ngọc Trì rót trà cho Ngọc Sa. – Ta chỉ biến ra một căn nhà nhỏ thôi, không có nhiều tiện nghi.

-Như vậy cũng ổn mà. – Ngọc Sa nhìn quanh.

Long Ngọc Trì đứng sau Ngọc Sa, dùng Luỵ Thần quạt quạt vài cái vào người nàng, nhưng Hoạ Linh Điểm trong tay áo nàng đã đánh bật những làn gió đen của quạt đi.

-Huynh muốn nói gì… - Ngọc Sa đứng dậy nhưng choáng váng.

-Muội mệt à, nghỉ ngơi một chút đi. – Hắn đỡ nàng lại giường, để nàng nằm xuống.

*May mà ta thông minh, dùng thuốc mê của nhân gian chứ không là Hoạ Linh Điểm đã phát giác ta rồi.*, hắn nghĩ thầm rồi vạch tay áo của nàng lên, cầm vào Hoạ Linh Điểm nhưng tay hắn bị đốt nóng làm rơi Hoạ Linh Điểm xuống đất.



-Đáng ghét! Đợi khi ta có thể cầm ngươi được, ta nhất định bẻ gãy ngươi.

Hắn dùng một mảnh vải mà người bí ẩn đưa cho hắn, che đậy Hoạ Linh Điểm lại rồi nhặt lên, để cạnh Ngọc Sa. Hắn rút Luỵ Thần quạt ra lần nữa, quạt vài làn gió đen vào người Ngọc Sa.

-Ngọc Sa, hãy nhớ, chỉ có ta là Ngọc Trì ca ca của muội, tên kia là Long yêu giả dạng ta, hắn muốn lấy nguyên thần cực âm của muội, phải đề phòng hắn.

Sáng hôm sau, Long Viêm và Tuyết Thiên Tầm tìm đến chỗ ngôi nhà của hắn cùng Thanh Vy.

-Long Ngọc Trì, mau giao Ngọc Sa ra! –Long Viêm la lớn.

Hắn bước ra, Ngọc Sa đứng cạnh hắn.

-Ngọc Trì ca ca, là tên Long Yêu đó, hắn muốn hại ta! – Nàng đứng nép vào Long Ngọc Trì.

-Long yêu? – Long Viêm ngạc nhiên. – Ta là Long Vương của nàng đây, Ngọc Sa… nàng sao vậy?

-Cô ấy đã bị hắn làm mị hoặc. – Tuyết Thiên Tầm nhận xét. – Không nhận ra ngài nữa đâu.

-Long Ngọc Trì, ngươi không được làm hại tỷ ấy. – Thanh Vy nói.

-Ta yêu cô ấy còn không hết thì sao làm lại được! – Long Ngọc Trì cười và đáp.

Thanh Vy giơ Toàn Ly Kính lên, ánh sáng chiếu vào kính rồi chiếu qua người Long Ngọc Trì nhưng hắn không sao cả. Tuyết Thiên Tầm cũng dùng Lưới truy hồn bay đến ngay trên đầu hắn nhưng không ảnh hưởng gì.

-Ta chỉ là linh lực hình thành từ chấp niệm, bảo vật của các người căn bản không thể làm hại ta. – Hắn cười lớn. – Kể cả ngươi, Uất Trì Long Viêm, đả thương được ta nhưng Ngọc Sa cũng sẽ bị tổn thương, xem ra ta làm khó các người rồi.

-Mục đích của ngươi là ta, hãy cứ nhắm vào ta, thả Ngọc Sa ra. – Long Viêm quát hắn.

-Ngươi thì có giá trị gì với ta. – Long Ngọc Trì đáp.

-Vậy là ngươi muốn Long ngọc của Ngọc Sa? – Long Viêm hỏi.

-Đúng vậy, chỉ cần trở thành một sinh linh thực sự thì ta có thể yên tâm ở bên muội ấy rồi. Sẽ không ai có thể chia cắt ta và muội ấy nữa.

-Không có Long ngọc, Ngọc Sa sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

-Nhưng lúc đó ta sẽ dư sức bảo vệ muội ấy, ngươi không cần lo vậy đâu.

-Ta không thể để ngươi làm như vậy… - Long Viêm định đánh hắn nhưng Tuyết Thiên Tầm cản lại.

-Không nên, chúng ta về tìm cách, ngài đánh với hắn chỉ làm hại Ngọc Sa thôi.

Cả ba trở về Hoạ Linh Các.

-Không thể đánh hắn, cũng không thể đưa Ngọc Sa đi… - Hoàng Lan lo lắng.

-Ta cũng chưa gặp trường hợp này trước đây. – Thường Linh nói.

-Trong giấc mơ của Ngọc Sa, hắn có nói sẽ lấy Long ngọc để giúp hắn trở thành sinh linh thực sự. – Long Viêm nói. – Nếu vậy Lưới truy hồn của La Phong Các chủ có thể bắt hắn không?



-Lưới truy hồn có thể bắt mọi sinh linh, chỉ cần hắn có nguyên thần. – Tuyết Thiên Tầm đáp.

-Vậy cứ để hắn lấy Long ngọc trước, bắt hắn nhốt lại! – Long Viêm suy nghĩ. – Rồi sẽ tìm cách cứu Ngọc Sa sau, xem ra chỉ có thể làm vậy!

Trong lúc đó, tại căn nhà nhỏ…

-Ngọc Trì ca ca, ta sợ tên Long yêu đó sẽ lại tìm đến hại chúng ta! – Ngọc Sa nói.

-Muội đừng quá lo, hắn không dám làm hại muội đâu.- Long Ngọc Trì đáp.

-Nhưng ta vẫn lo lắng, hắn có cả La Phong Các chủ giúp đỡ.

-Ngọc Sa, thực ra trong người muội có Bích ngọc, nếu muội có thể đưa ta mượn một lúc thì ta sẽ giải quyết được hết bọn chúng.

-Bích ngọc? Sao ta lại không biết ta có thứ này? Ta rất muốn giúp huynh… Ta sẽ cho huynh mượn, chỉ cần chúng ta được ở bên nhau, ta sẽ làm mọi thứ.

-Được rồi, muội ngủ sớm đi. Sáng mai ta sẽ xử lý bọn chúng.

Sáng hôm sau, hắn nấu bữa sáng cho nàng. Ăn uống xong xuôi, hắn đặt tay sau lưng nàng, đẩy nhẹ một luồng linh lực vào. Long ngọc từ từ bay ra khỏi miệng của Ngọc Sa.

-Huynh nhất định phải chiến thắng! – Ngọc Sa nói.


Còn tiếp...

Nhận xét