Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 69+70

Please don't repost this story anywhere!

Ngọc Sa đang ngồi trầm ngâm trong phòng, cô suy nghĩ nên làm cách nào để nhớ lại. Những mảng ký ức trong cô quá rời rạc, lại mơ hồ, đôi khi cô cũng không phân biệt được đâu là thực tại, đâu là mộng cảnh. Hắn xuất hiện trước mặt nàng, đặt xuống một túi hạt dẻ ngào đường.

-Hạt dẻ ngào đường! – Ngọc Sa mừng rỡ.

-Còn có cả bánh hạt dẻ này. – Hắn đặt đĩa bánh lên bàn.

-Ô… Nóng… - Nàng bóc một hạt dẻ rồi vội bỏ xuống.

-Để ta bóc cho nàng, chúng còn nóng lắm. – Hắn ngồi xuống cạnh nàng.

Cả hai ăn rất vui vẻ, làm hắn nhớ đến cảnh tượng cùng Lưu Huỳnh dạo phố ăn hạt dẻ, lúc A Du gọi hắn đến vườn hoa đào cạnh bờ sông, rồi lần hắn mang hạt dẻ cho Trần Nguyệt, rồi cả giấc mơ cùng ăn hạt dẻ với Khinh Yên.

-Long Vương… Huynh sao vậy?

-À, ta không sao. – Hắn mỉm cười rồi đáp.

-Có phải trong quá khứ chúng ta cũng đã từng cùng nhau ăn hạt dẻ như vậy?

-Đúng vậy, nhưng quá khứ đã qua rồi, nàng chính là hiện tại của ta.

-Vậy huynh không nhớ họ sao? Lưu Huỳnh, A Du, Trần Nguyệt và Khinh Yên?

-Tất cả chỉ là những khoảnh khắc khác nhau mà muội ở bên ta thôi, không có phân biệt ai là ai cả. Vì vốn dĩ cũng chỉ là mình muội.

-Nhưng ta không muốn chỉ mình huynh nhớ như vậy…



-Ngọc Sa, tất cả mọi thứ sau này, ta đều chia sẻ với muội, được chứ!

-Huynh đã nói thì phải giữ lời đó. – Nàng choàng tay hắn, tựa đầu vào vai hắn.

Vài ngày sau, hắn cùng Tuyết Thiên Tầm đi giải quyết một số Ma tinh quấy rối gần La Phong Các. Ngọc Sa cùng Thanh Vy đi hái thuốc, trên đường về, họ gặp một căn nhà nhỏ ven bìa rừng.

-Ngọc Sa sư tỷ, căn nhà này lạ quá! – Thanh Vy suy nghĩ.

-Đúng vậy, chúng ta đã đi qua mảnh rừng này biết bao nhiêu năm nhưng chưa hề thấy qua. – Ngọc Sa cũng thắc mắc.

-Có nên vào xem thử không? – Thanh Vy hỏi.

-Cầm sẵn Toàn Ly Kính trên tay đi. – Ngọc Sa dặn, cô cũng lấy Hoạ Linh Điểm ra.

-Cuối cùng vẫn bị muội phát hiện… - Một người xuất hiện sau lưng họ.

-Long Ngọc Trì… tại sao ngươi…? – Ngọc Sa hốt hoảng.

-Ta… Ta là Long Vương đây! – Long Ngọc Trì đáp.

-Long Vương? – Ngọc Sa ngạc nhiên. – Sao huynh lại ở đây? Và còn…

-Ta chẳng qua là muốn được ở gần muội thôi, ở Hoạ Linh Các không thoải mái lắm.

-Vậy tại sao huynh lại biến thành Long Ngọc Trì? – Ngọc Sa nhìn hắn từ trên xuống dưới.

-Không lẽ ta để nguyên mái tóc bạc đầy long khí để ai đi ngang cũng sợ à? – Hắn cười đáp.

-Nghĩ cũng phải. – Ngọc Sa gật gù.

-Không phải hôm nay huynh đi giúp La Phong Các chủ à? – Thanh Vy thắc mắc.

-Ta giúp ngài ấy xong rồi, cố ý chờ hai muội đó. – Hắn trả lời. – Thanh Vy, muội đem thảo dược về trước đi, ta nói chuyện với Ngọc Sa một chút.

-Vậy ta về trước… - Thanh Vy nói. – Hai người nói chuyện xong thì cũng về sớm nha tỷ!

Thanh Vy mang giỏ thuốc đi về Hoạ Linh Các. Long Ngọc Trì dẫn Ngọc Sa vào trong nhà. Thanh Vy vừa về đến Hoạ Linh Các thì thấy Hoàng Lan, Tuyết Thiên Tầm và Long Viêm đang ở đó.

-Long Vương? Sao ngài lại ở đây? – Thanh Vy ngạc nhiên.

-Tại sao ta lại ở đây? – Long Viêm cũng ngạc nhiên. – Đương nhiên là chờ Ngọc Sa. Nàng ấy đâu? Không phải hai người đi chung à?



-Ngài đang ở đây… Vậy lúc nãy… là Long Ngọc Trì? – Thanh Vy hoảng hốt.

-Long Ngọc Trì? – Long Viêm hỏi lại. – Hắn có liên quan gì? Ta đã xử hắn trong giấc mơ rồi mà.

-Xem ra chấp niệm này quá lớn, sẽ không chịu buông bỏ! – Thường Linh giải thích. – Có vẻ hắn đã trốn ra khỏi giấc mơ được rồi, giờ muốn làm hại Ngọc Sa.

-Hắn ở đâu? – Long Viêm lay Thanh Vy. – Ngọc Sa đang ở cùng hắn?

-Đúng vậy… Họ đang ở một căn nhà nhỏ cạnh bìa rừng. – Thanh Vy đáp.

-Long Vương… Khoan đã. – Thường Linh kéo tay hắn lại. – Long Ngọc Trì lần này xuất hiện chắc chắc có sự chuẩn bị, chúng ta không thể đánh giá thấp hắn được.

-Nhưng hắn sẽ làm hại Ngọc Sa. – Long Viêm gấp gáp.

-Ta nghĩ trước mắt là chưa đâu. – Thường Linh nói. – Ngọc Sa có giữ Hoạ Linh Điểm không?

-Có thưa sư phụ. – Thanh Vy đáp.

-Có Hoạ Linh Điểm thì ít ra Long Ngọc Trì sẽ không trực tiếp làm hại Ngọc Sa đâu. Chúng ta phải có sự chuẩn bị trước. – Thường Linh suy đoán.


Còn tiếp...

Nhận xét