Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 65+66

Please don't repost this story anywhere!

Ngọc Sa chạy theo và tìm về chỗ vườn hoa đào. Long Viêm và Long Ngọc Trì đấu với nhau, đúng là trong giấc mơ này Long Ngọc Trì ngang tài ngang sức với hắn.

-Ngươi chỉ là chấp niệm của A Du thôi, ngươi sẽ không bao giờ thắng được ta đâu. – Long Viêm khẳng định.

-Vậy sao? – Long Ngọc Trì lại cười lớn. – Ta đã thành công kéo nguyên thần của ngươi vào giấc mơ này thì sẽ không dễ dàng tha cho ngươi vậy đâu!

-Mục đích của ngươi là ta? – Long Viêm ngạc nhiên.

-Đúng vậy! Có ngươi ở đây thì ta mới hút được Long ngọc của Ngọc Sa, sau đó ta sẽ trở thành một sinh linh thực sự, chứ không còn là chấp niệm của muội ấy nữa. – Long Ngọc Trì đáp.

-Như vậy sẽ làm hại muội ấy!

-Đúng, nhưng sau đó ta sẽ có thể đường đường chính chính ở bên muội ấy.

-Ta sẽ không để ngươi làm hại Ngọc Sa!



Cả hai lại tiếp tục lao vào đánh nhau. Giấc mơ có chút biến chuyển, Long Viêm nhận thấy giấc mơ đang được truyền thêm linh lực u minh vào. Bất ngờ Long Ngọc Trì đánh bật hắn ra, Ngọc Sa cũng vừa đến, chạy về phía Long Ngọc Trì.

-Ngọc Trì ca ca, huynh không sao chứ?

-Ta không sao. – Long Ngọc Trì đáp. – Tên yêu quái này muốn giả dạng ta để lấy nguyên thần cực âm của muội.

Long Viêm đứng dậy, thấy dường như có thứ gì trong tay áo của hắn, lúc đưa hắn vào giấc mơ, Thường Linh đã truyền cho hắn, hắn lấy ra xem thử.

-Thuỳ Sam vân lộ… - Hắn nhận ra. – Cảm ơn Các chủ!

(Thuỳ Sam vân lộ là một bảo vật của hồ yêu,có thể biến đối phương thành bất kỳ hình hài nào mà người sử dụng nó muốn, trong một thời gian ngắn)

Hắn mở nắp lọ ra và tạt thẳng vào người Long Ngọc Trì.

-Ngươi… cái gì vậy? – Long Ngọc Trì bất ngờ nhưng không chống lại được.

Toàn thân Long Ngọc Trì biến đổi thành hình một Ma tinh.

-Ngươi làm gì ta vậy? – Long Ngọc Trì hét lớn.

-Ngươi… ngươi không phải Ngọc Trì ca ca! – Ngọc Sa đẩy hắn ra.

-Không cần đến hình dáng của ngươi, ta vẫn có thể đưa muội ấy đi! – Hắn nói nhỏ vào tai Long Ngọc Trì.

-Ngọc Sa, đừng tin lời hắn… hắn muốn nguyên thần cực âm của muội. – Long Ngọc Trì cố giải thích. – Ta là Ngọc Trì ca ca đây!

-Ngọc Sa… muội có thể không tin ta nhưng muội hẳn còn nhớ sự việc chiều nay chứ. – Long Viêm vạch tay áo lên chỗ Ngọc Sa đã băng bó cho hắn.

-Ngài là Long Vương? – Ngọc Sa nhận ra.



-Chúng ta phải ra khỏi đây sớm thôi, trước khi hắn lại thay đổi giấc mơ này. – Long Viêm nắm tay Ngọc Sa chạy khỏi vườn hoa đào.

-Bây giờ chúng ta đi đâu? – Ngọc Sa thắc mắc. – Ta tìm nãy giờ cũng không thấy lối về Hoạ Linh Các. E rằng chúng ta khó thoát khỏi đây.

-Đây là trấn Ngọc Trì… để ta nhớ lại xem có điểm nào có thể là cửa ra không. – Hắn vừa nắm tay nàng chạy vừa suy nghĩ.

Ngọc Sa nhìn tay hắn nắm chặt tay nàng, lòng vẫn hoài nghi, rốt cuộc người trong giấc mơ của nàng là ai, là Long Ngọc Trì kia hay là Long Vương trước mặt.

-Trấn Ngọc Trì… Trấn Ngọc Trì… - Hắn không ngừng suy nghĩ.

-Địa điểm cuối cùng thì sao? – Ngọc Sa thắc mắc.

-Đúng rồi, sao ta không nghĩ ra chứ!

Hắn dẫn nàng chạy đến trường thành nơi Long Ngọc Trì và A Du từng ngắm pháo hoa lần cuối cùng với nhau. Quả nhiên, bên dưới thành là một vòng xoáy vàng.

-Ngọc Sa… Muội tin tưởng ta chứ? – Hắn đưa tay ra.

-Ta… - Ngọc Sa rụt rè, chưa dám quyết định.

-Ngọc Sa… - Long Ngọc Trì trong hình dáng Ma tinh cũng tìm đến. – Hắn sẽ lấy nguyên thần cực âm của muội đó, đừng tin hắn.

-Ngọc Sa… ta đã từng buông tay muội tại nơi này, lần này ta sẽ không bao giờ buông tay nữa! – Hắn nhìn nàng trìu mến, đưa tay ra lần nữa.

Ngọc Sa chợt nhìn rõ Ngọc Trì ca ca trong giấc mơ của mình, lúc hắn ngồi cạnh giường của nàng thì giống như Long Viêm hiện tại, ánh mắt trìu mến, giọng nói ấm áp, nụ cười nhẹ nhàng… Hắn đưa tay ra lần nữa, mỉm cười với nàng. Ngọc Sa nắm lấy tay hắn, cả hai bước lên vách tường thành, sau đó nhảy vào vòng xoáy.

-Không… Ngọc Sa… - Long Ngọc Trì cũng chạy đến nhảy theo.

Long Viêm đánh một chưởng về phía Long Ngọc Trì làm hắn bật lại vào trường thành.


Còn tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến