Chuyển đến nội dung chính

Video Nổi bật

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 139+140

Please don't repost this story anywhere! Cả sáu người cùng vây quanh Trường Minh, họ dùng linh lực của bản thân đánh vào người hắn. Nhưng linh lực thì không thể dùng như phép cộng được, dù có linh lực 8000 năm của Long ngọc, 8000 của Tinh ngọc, 6000 của Tuyết Thiên Tầm, 4000 năm của Khải Bách ngọc và Tử Địa Lan cũng không thể nào vượt qua linh lực 20000 năm của Trường Minh. Hắn ta phất tay một cái đánh bật tất cả ra xa. -Không biết lượng sức. – Trường Minh nắm tay lại rồi giơ lên. Hai luồng linh lực đen xuất hiện trên tay hắn, hắn tung đánh về phía Ngọc Sa và Hoàng Lan. Long Viêm ôm lấy nàng bị luồng linh lực đánh cả hai bay ra xa. Tuyết Thiên Tầm cũng ôm lấy Hoàng Lan nhưng Tử Địa Lan đã đỡ lấy luồng linh lực đó, đánh bà ấy trở về nguyên hình là một cây hoa lan nhỏ. -Uất Trì ca ca… - Ngọc Sa la lớn. -Tử cô… - Hoàng Lan chạy đến đỡ lấy Tử Địa Lan. -Thật là cảm động làm sao! – Trường Minh cười to. – Hay là ta tiễn tất cả các ngươi đi cùng. Long Ngọc Trì bước đến bên cạnh Ngọc Sa. -N...

NGỘ LONG - kiếp thứ 5 - phần 47+48

Please don't repost this story at anywhere!

Đến kết giới của Hoạ Linh Các, Thanh Vy quay ra định cản Tuyết Thiên Tầm và Long Viêm vào trong. Hoàng Lan nắm lấy tay cô ấy.

-Muội yên tâm, họ không làm hại chúng ta đâu!

-Nhưng mà… - Thanh Vy e ngại.

-Ta là La Phong Các chủ. – Tuyết Thiên Tầm nói. – Không lẽ ta lại quấy phá Hoạ Linh Các sao?

-Được rồi, còn Long yêu này… - Thanh Vy chỉ vào hắn.

-Là Long Vương, ngài ấy đã bảo vệ Ngọc Sa mấy trăm năm rồi. Muội cứ yên tâm. – Hoàng Lan giải thích. – Chúng ta mau vào trong đi, họ có thể giúp Ngọc Sa mà.

Thường Linh ở Hoạ Linh Các cũng cảm nhận được Định Tâm Ấn của bà đã bị phá huỷ, chuẩn bị đi tìm Ngọc Sa thì thấy năm người họ bước vào.

-Sư phụ, người mau cứu Ngọc Sa tỷ với! – Thanh Vy lo lắng.

-Để ta xem. – Thường Linh bắt mạch cho Ngọc Sa.

-Định Tâm Ấn của cô ấy đã bị huỷ. – Tuyết Thiên Tầm nói.

-Ta biết… - Thường Linh nhìn Tuyết Thiên Tầm. – Vị này là?... La Phong Các chủ?

-Chính là bổn toạ, La Phong Các chủ, Tuyết Thiên Tầm. – Lão Tuyết đáp.

-Không kịp nghênh đón. – Thường Linh cúi đầu. – Ta giúp Ngọc Sa trước đã. Khanh Ly, đi lấy Thành Bích thuỷ cốt.

-Ngọc Sa có sao không vậy Các chủ? – Hoàng Lan cũng lo lắng.

-Tạm thời không sao. – Thường Linh đứng dậy. – Nhưng xem ra việc phá Định Tâm Ấn này quá cẩu thả rồi. Ảnh hưởng không ích tới khí huyết của Ngọc Sa.

-Tất cả là tại ta! – Hắn lại tiếp tục tự trách.

-Còn vị này? – Thường Linh thắc mắc. – Là một Long yêu?



-Long yêu cuối cùng của tộc Hàm Chúc Long. – Tuyết Thiên Tầm đáp. – Ngài ấy chính là người đã bảo vệ cho Ngọc Sa suốt hơn 700 năm nay.

-Nói vậy, bảo châu trong người của Ngọc Sa, chính là của ngài ấy? – Thường Linh suy đoán.

-Đúng vậy, chỉ có điều không hiểu sao khi mở Định Tâm Ấn của Ngọc Sa thì cô ấy lại như phát điên. – Tuyết Thiên Tầm kể lại. – Không nhận ra được chính bản thân.

-Trong người Ngọc Sa có một chấp niệm rất lớn. – Thường Linh giải thích. – 18 năm qua, ta đã tìm hiểu nhiều y sách nhưng chưa biết cách nào để hoá giải. Định Tâm Ấn một phần giúp cô ấy gạt bỏ chấp niệm, một phần giúp nguyên thần cực âm tu dưỡng, tránh bị ảnh hưởng. Nhưng gần đây, Định Tâm Ấn đã yếu đi.

-Là vì cô ấy đã gặp Long Vương? – Thanh Vy suy nghĩ.

-Không hẳn, là do chấp niệm của Ngọc Sa đã quay lại, và dường như nó đã có linh tính. – Thường Linh giải thích. – Ta e ngại đây không phải là một chấp niệm bình thường.

-Có thể nào là do 4 kiếp trước cô ấy không được đến với Long Vương nên hình thành chấp niệm? – Hoàng Lan thắc mắc.

-Ta cũng không chắc, chỉ là không tìm ra được chấp niệm đến từ đâu thì không hoá giải được. – Thường Linh đáp. – Có lẽ là do các ngài đã quá vội vàng để giải Định Tâm Ấn nên Ngọc Sa mới không kiểm soát được chấp niệm như vậy.

-Vậy giờ chúng ta nên làm gì? – Tuyết Thiên Tầm hỏi.

-Trước mắt, ta sẽ chữa trị cho Ngọc Sa. – Thường Linh đáp. – Còn về chấp niệm của cô ấy, từ từ chúng ta tìm hiểu rõ thì sẽ hoá giải được.

-Sư phụ, Thành Bích thuỷ cốt. – Khanh Ly quay lại.

-La Phong Các chủ, Long Vương, ta không có ý gì nhưng hai vị nên tạm thời lánh mặt Ngọc Sa một vài ngày, hai vị là người đã huỷ Định Tâm Ấn của Ngọc Sa, ít nhiều sẽ có ảnh hưởng đến lúc cô ấy tỉnh lại. – Thường Linh nói.

-Được rồi, ta hiểu. – Tuyết Thiên Tầm đi ra, rồi quay lại kéo theo Long Viêm. – Đi thôi, cô ấy sẽ không sao đâu.

Sau khi ra khỏi Hoạ Linh Các, Tuyết Thiên Tầm nắm tay Hoàng Lan.

-Ta đưa Hoàng Lan về Địa Lan tộc trước, ngài tạm thời về Hồ Long Ẩn đi.

-Ta biết rồi. – Hắn gật đầu rồi hoá thành hình rồng bay đi.

Trên đường đi ngang dòng sông gần Địa Lan tộc.

-Long Vương? – Hoàng Lan ngạc nhiên và chỉ về phía bên kia bờ sông nhưng người đó liền biến mất. – Sao ngài ấy còn ở đây?



-Muội có nhìn lầm không? Ta không thấy ai cả! – Tuyết Thiên Tầm nhìn theo hướng cô ấy chỉ.

-Ngài ấy vừa ở đây, ta nhìn thấy rõ ràng mà. Nhưng hơi lạ là tóc của ngài ấy màu đen, không phải bạc như lúc nãy, quần áo cũng khác.

-Có lẽ là muội nhìn lầm thôi.

-Không đâu, chắc chắn là ngài ấy, không thể lầm được.


Còn tiếp...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến